Đêm khuya canh vắng bóng người
Mình tôi với ánh đèn mờ sáng soi
Trăng khuya lúc tỏa lúc mờ,
Tình ta có lúc , lúc hờn lúc vui .
Đêm khuya không biết nói gì ?
Lấy bút lấy vỡ ra làm bài thơ
Giấy trắng mực đen ra làm dòng chữ .
Đễ tỏa nỗi lòng của kẽ cô đơn ...
Lục bình trôi trên dòng ngã bãy ,
Xin đừng hỏi nó sẽ trôi về đâu .
Người đi một nữa hồn tôi mất ..
Một nữa hồn kia như dạy khờ .
Hoa chỉ thơm khi hoa mới nỡ ,
Đời anh vui khi được ỡ bên em .
Hận thay những kẽ bạc tình
Vì tham danh vọng bõ người mình yêu .
Tự hỏi lòng yêu chi cho khổ
Để nhìn người đổi trắng thay đen
Miệng anh cười nhưng lòng anh ấm ức.
Người đã vô tình hủy hoại trái tim tôi .
Tôi muốn lòng tôi yêu chĩ một người
Một người làm chũ trái tim tôi
Một người gữi lại bao kĩ niệm
Một người mãi mãi một người thui!!!.
Thương tiếc làm chi nặng trái sầu
Người ta có nhớ đến mình đâu
Thôi thì thương nhớ làm chi nữa
Hãy cố quên đi một giấc mộng đầu